II. habitō <habitāre> (Frequ. v. habeo) VERB intr
1.
2.
3.
habitus1 <ūs> m (habeo)
2.
3.
4.
| habiturīō |
|---|
| habiturīs |
| habiturīt |
| habiturīmus |
| habiturītis |
| habiturīunt |
| habiturīam |
|---|
| habiturīās |
| habiturīat |
| habiturīāmus |
| habiturīātis |
| habiturīant |
| habiturīebam |
|---|
| habiturīebās |
| habiturīebat |
| habiturīebāmus |
| habiturīebātis |
| habiturīebant |
| habiturīrem |
|---|
| habiturīrēs |
| habiturīret |
| habiturīrēmus |
| habiturīrētis |
| habiturīrent |
PONS OpenDict
Вы хотите добавить слова, фразы или переводы?
Пожалуйста, отправьте нам новый словарный запись для PONS OpenDict. Внесенные предложения проверяются редакцией PONS и соответствующим образом включаются в результаты.
Примеры предложений недоступны
Попробуй ввести другую запись.